Q: Lockscreen điện thoại em là gì? Là hình chiếc ghế "mọi điều ước của bạn sẽ thành hiện thực" ở Hyogo ạ. Đấy là một địa điểm rất nổi tiếng, em có nghe người ta bảo nếu chụp hình mình ngồi trên chiếc ghế đó và đặt làm hình nền thì điều ước sẽ thành
Tìm hiều về lòng ganh tỵ Lòng ganh tỵ có thể hiểu là sự so tính thiệt hơn và thấy khó chịu khi người khác hơn mình. Trong Duy thức học, có 10 món tiểu tùy phiền não như sau: Phẫn (giận), hận (hờn), phú (che dấu), não (buồn), tật (ganh ghét), san (bỏn sẻn), cuống (dối), siễm (nịnh hót), hại (tổn hại), kiêu (kiêu căng).
Ngày hôm nay, Chungcubohemiaresidence xin góp chút kinh nghiệm cá nhân về Già Néo Đứt Dây Là Gì qua nội dung Già Néo Đứt Dây Là Gì Còn chị thì nhớ con nhưng thấy chồng có vẻ không muốn gọi về, lòng kiêu hãnh và nhân phẩm khiến chị không thể nói trước được.
Nhưng đứng trước mặt Bắc Thần, tôi chẳng là gì nữa, chẳng còn gì cả. Tôi chỉ yêu một mình anh ấy, cho dù là yêu một cách hèn mọn." một gia tộc vinh quang, người thân, bạn bè, người con trai tôi yêu nhất, lòng kiêu hãnh, thậm chí là dũng khí để sống tiếp. Nhưng
Tên Sách: Kiêu Hãnh Và Định Kiến. Tác Giả: Jane Austen. Cuốn sách bắt đầu bằng một trong những câu bất hủ nhất trong văn học Anh: It is a truth universally acknowledged, that a single man in possession of a good fortune, must be in want of a wife. ( Có một sự thật mà ai cũng công nhận, đấy là
Theo từ điển định nghĩa: "Người hãnh tiến là hạng kém tài năng, chỉ dựa vào may mắn mà cố ngoi lên để đạt danh vị cao, không tương xứng khả năng của chính mình". Từ khi thế giới mạng phát triển, ngày càng "lộ" ra những mẫu người hãnh tiến. Lùm xùm hai vụ đạo thơ vừa qua trên thi đàn nước ta cũng lẩn khuất bóng dáng của thói xấu háo danh vô thực.
6Q80. Bí quyết sống của một phụ nữ kiêu hãnh là gì? Phải chăng phụ nữ kiêu hãnh không khóc than đòi người khác phải hiểu mình, họ chẳng cần dù chỉ một chút sự thương hại hay bấu víu, xin xỏ, dựa dẩm. Kiêu hãnh là gì? Niềm kiêu hãnh tựa như thứ trang sức vừa long lanh và đắt giá mà phụ nữ nào cũng muốn sở hữu, và ngay cả khi nghèo nhất người ta vẫn có quyền kiêu hãnh. Vì sinh ra là phụ nữ đã là một niềm kiêu hãnh. Bí quyết sống của một phụ nữ kiêu hãnh chính là họ độc lập, tự tin, và bản lĩnh. Họ không khóc than đòi người khác phải hiểu mình, họ chẳng cần dù chỉ một chút sự thương hại hay bấu víu, xin xỏ, dựa dẫm. Họ cũng thường giấu những nỗi niềm một mình, và vượt qua một mình. Chính vì thế phụ nữ kiêu hãnh thường rất khổ mặc dù họ rất yêu thương và chiều chuộng bản thân mình. Phụ nữ kiêu hãnh như thế nào? Tôi thường ví phụ nữ kiêu hãnh như hoa hồng đỏ, và hoa hồng đỏ có thể là nữ hoàng của tất cả loài hoa bởi đằng sau vẻ đẹp và sự quyến rũ thì hoa hồng đỏ còn rất lạnh lùng gai góc. Phụ nữ kiêu hãnh có cách sống độc lập, thường ôm mọi thứ một mình và khó mà thấy họ van xin ai sự giúp đỡ. Họ có thể gánh cả núi việc về nhà, nhưng họ cũng có thời gian tô son, kẻ mắt, chọn váy và xịt nước hoa. Họ không phụ thuộc vào bất kì ai ngay cả người đàn ông của họ, bởi càng phụ thuộc sức hấp dẫn càng bớt đi. Phụ nữ kiêu hãnh họ bản lĩnh như vậy đấy, một chút độc lập một chút bất cần, một chút yêu chiều bản thân mình. Kiêu hãnh của phụ nữ thông minh, và phụ nữ cố gồng mình Sự kiêu hãnh của một người phụ nữ khi biết mình là người phụ nữ thông minh khác hẳn với sự kiêu hãnh của người phụ nữ cố gồng mình lên để người khác thấy mình mạnh mẽ. Tựa như hoa cát tường không thể nào trở thành hoa hồng. Phụ nữ kiêu hãnh cùng với sự thông minh không phải lúc nào họ cũng mạnh mẽ, họ yếu mềm khi cần, và nũng nịu đôi khi. Hoa hồng là loài hoa vô cùng đẹp nhưng lại có rất nhiều gai, giống như phụ nữ kiêu hãnh cùng với sự thông minh vậy, gai của họ khá tinh tế và mềm mại mà sát thương cao. Đó là lý do vì sao hoa hồng có gai nhưng vẫn rất quyến rũ. Phụ nữ mạnh mẽ thì tốt, nhưng không có nghĩa lúc nào cũng mạnh mẽ và phải cố gồng mình mạnh mẽ như một người đàn ông. Tình yêu đối với phụ nữ kiêu hãnh Phụ nữ kiêu hãnh trong tình yêu thường họ yêu cũng rất cuồng nhiệt, nhưng vẫn biết lúc nào cần buông lúc nào cần nắm, biết đỏng đảnh nhưng trong sự đỏng đảnh ấy lại là sự ngọt mềm, và sự kiêu hãnh thông minh thường sẽ khiến đàn ông chẳng bao giờ hiểu hết được họ. Vì không hiểu được nên luôn tìm đến để được hiểu, tò mò, và nỗi chinh phục chẳng bao giờ vơi cạn. Gai hoa hồng chẳng đâm chết được ai, nhưng khi đã bứt được một đoá hoa hồng mà không bị gai đâm chảy máu người ta thường rất nâng niu – trân trọng. Phụ nữ kiêu hãnh yêu cuồng nhiệt nhưng họ cũng chẳng sợ cô đơn, họ rất tự tin. Chúng ta sinh ra đã là một mình, chết đi cũng một mình. Bởi thế những người phụ nữ kiêu hãnh họ chưa bao giờ sợ cô đơn sợ một mình. Nếu một mình họ có sẽ có thêm thời gian tự nuông chiều bản thân. Tuy nhiên, ông trời đã tạo ra phụ nữ, thì đừng cố gắng tạo cho mình sự mạnh mẽ như một người đàn ông. Phụ nữ sinh ra để được yêu thương – chiều chuộng. Hãy để đàn ông có ích một chút, và phụ nữ có kiêu hãnh đến mấy, thông minh đến mấy thì họ vẫn là phụ nữ, vẫn luôn cần được yêu thương. Phụ nữ kiêu hãnh đủ đầy để bản thân bớt khổ tâm một chút. Hãy là một người phụ nữ kiêu hãnh thông minh, là đoá hồng gai góc quyến rũ cùng với sự tinh tế mà bất kì ai cũng muốn chinh phục. _____ Xem thêm Bí quyết sống hạnh phúc Dịu dàng với cơ thể của mình Bí quyết sống hạnh phúc Một tuần không áp lực Bí quyết sống Đừng làm nô lệ tâm lý
Hãy cẩn thận, chớ sinh lòng kiêu ngạo “Đức Chúa Trời chống-cự kẻ kiêu-ngạo”.—GIA-CƠ 46. 1. Hãy nêu một ví dụ về niềm hãnh diện thích đáng. BẠN có bao giờ cảm thấy hết sức hãnh diện về một việc nào đó không? Phần đông chúng ta đều đã cảm nhận niềm vui thích đó. Cảm thấy hãnh diện về điều gì đó không nhất thiết là xấu. Chẳng hạn, khi một cặp vợ chồng đạo Đấng Christ xem học bạ của con gái và thấy con mình được phê là có hạnh kiểm tốt và chăm chỉ, nét mặt họ hẳn tràn đầy vẻ hài lòng. Sứ đồ Phao-lô và các bạn đồng hành hãnh diện về hội thánh mới mà họ đã giúp thành lập vì các anh em đã trung thành chịu đựng sự ngược đãi.—1 Tê-sa-lô-ni-ca 11, 6; 219, 20; 2 Tê-sa-lô-ni-ca 11, 4. 2. Tại sao lòng kiêu hãnh thường là điều nên tránh? 2 Qua những ví dụ trên, chúng ta thấy rằng niềm hãnh diện hoặc kiêu hãnh có thể bao hàm sự vui thích về một hành động hoặc vật sở hữu. Thế nhưng, thông thường sự kiêu hãnh phản ánh lòng tự phụ không thích đáng, cảm nghĩ mình hay hơn người vì tài năng, diện mạo, của cải hoặc địa vị mình có. Tính này thường thể hiện qua thái độ kiêu ngạo. Là tín đồ Đấng Christ, chắc chắn chúng ta phải tránh thái độ kiêu hãnh như thế. Tại sao vậy? Đó là vì chúng ta vốn có tính ích kỷ do tổ tiên là A-đam truyền lại. Sáng-thế Ký 821 Vì thế, lòng chúng ta dễ khiến mình cảm thấy kiêu hãnh vì những lý do không chính đáng. Chẳng hạn, tín đồ Đấng Christ phải cưỡng lại sự kiêu hãnh về chủng tộc, của cải, học vấn, tài năng hay thành tích làm việc so với người khác. Kiêu hãnh về những điều như thế là sai và không làm hài lòng Đức Giê-hô-va.—Giê-rê-mi 923; Công-vụ 1034, 35; 1 Cô-rinh-tô 47; Ga-la-ti 526; 63, 4. 3. Kiêu ngạo là gì, và Chúa Giê-su nói gì về tính đó? 3 Còn một lý do khác nữa cho thấy tại sao nên tránh sự kiêu hãnh không chính đáng. Nếu chúng ta để cho tính này phát triển trong lòng, nó có thể trở thành tính kiêu hãnh đáng khinh gọi là kiêu ngạo. Kiêu ngạo là gì? Một người kiêu ngạo không chỉ nghĩ mình giỏi hơn người, mà còn khinh thường người khác, xem họ thấp kém hơn mình. Lu-ca 189; Giăng 747-49 Chúa Giê-su liệt kê tính “kiêu-ngạo” cùng với những tính xấu khác là tự lòng mà ra’ và “làm cho dơ-dáy người”. Mác 720-23 Tín đồ Đấng Christ có thể thấy việc tránh sinh lòng kiêu ngạo là trọng yếu như thế nào. 4. Làm thế nào việc xem xét những gương trong Kinh Thánh về tính kiêu ngạo có thể giúp ích chúng ta? 4 Xem xét một số lời tường thuật trong Kinh Thánh về những kẻ kiêu ngạo có thể giúp bạn tránh tính kiêu ngạo. Nhờ đó bạn sẽ biết cách nhận ra những cảm nghĩ kiêu hãnh không chính đáng có thể tiềm ẩn trong lòng hoặc có thể phát triển qua thời gian. Điều này sẽ giúp bạn loại bỏ những ý nghĩ hoặc cảm xúc có thể khiến lòng trở nên kiêu ngạo. Nhờ thế, bạn sẽ tránh được ảnh hưởng không hay khi Đức Chúa Trời hành động để thực hiện lời cảnh báo của Ngài “Ta sẽ cất-bỏ kẻ vui-sướng kiêu-ngạo khỏi giữa ngươi; rày về sau ngươi sẽ không còn kiêu-ngạo trên núi thánh ta nữa”.—Sô-phô-ni 311. Đức Chúa Trời xử trí những kẻ kiêu ngạo 5, 6. Pha-ra-ôn đã tỏ ra kiêu ngạo như thế nào, và hậu quả ra sao? 5 Bạn cũng có thể biết được quan điểm của Đức Giê-hô-va về tính kiêu ngạo qua cách Ngài xử trí những người cai trị đầy quyền lực như Pha-ra-ôn. Không có gì nghi ngờ Pha-ra-ôn là người rất kiêu ngạo. Tự xem mình như một vị thần mà người ta phải tôn thờ, ông khinh bỉ những người nô lệ, tức dân Y-sơ-ra-ên. Hãy xem phản ứng của ông ta trước lời yêu cầu cho phép dân Y-sơ-ra-ên đi đến đồng vắng để “giữ một lễ” cho Đức Giê-hô-va. “Giê-hô-va là ai mà trẫm phải vâng lời người, để cho dân Y-sơ-ra-ên đi?” Đó là câu trả lời kiêu ngạo của Pha-ra-ôn.—Xuất Ê-díp-tô Ký 51, 2. 6 Sau khi Pha-ra-ôn bị sáu tai vạ, Đức Giê-hô-va bảo Môi-se nói với vua Ai Cập này “Ngươi vẫn còn tự hào bắt nạt dân Ta không thả nó đi”? Xuất Ê-díp-tô Ký 917, Nguyễn Thế Thuấn Kế đó Môi-se tuyên bố tai vạ thứ bảy—mưa đá tàn phá xứ Ai Cập. Khi dân Y-sơ-ra-ên được thả đi sau tai vạ thứ mười, Pha-ra-ôn liền đổi ý và đuổi theo họ. Cuối cùng, Pha-ra-ôn và đạo binh của ông bị rơi vào bẫy ở Biển Đỏ. Hãy tưởng tượng họ đã nghĩ gì khi thấy nước ập xuống! Tính kiêu ngạo của Pha-ra-ôn đã dẫn đến kết quả nào? Đội binh tinh nhuệ của ông ta nói “Hãy trốn khỏi dân Y-sơ-ra-ên đi, vì Đức Giê-hô-va thế dân đó mà chiến-cự cùng chúng ta”.—Xuất Ê-díp-tô Ký 1425. 7. Các vua Ba-by-lôn tỏ ra kiêu ngạo như thế nào? 7 Những nhà cai trị kiêu ngạo khác cũng bị Đức Giê-hô-va hạ nhục. Một người trong số đó là San-chê-ríp, vua xứ A-si-ri. Ê-sai 361-4, 20; 3736-38 Cuối cùng A-si-ri bị Ba-by-lôn chinh phục, nhưng hai vua kiêu ngạo người Ba-by-lôn cũng bị hạ nhục. Hãy nhớ lại bữa tiệc của Vua Bên-xát-sa khi ông và quan khách uống rượu bằng ly chén lấy từ đền thờ Đức Giê-hô-va, và ca ngợi các thần Ba-by-lôn. Thình lình, những ngón tay người xuất hiện và viết một thông điệp trên tường. Nhà tiên tri Đa-ni-ên được triệu đến để giải thích những lời bí ẩn đó. Ông nhắc nhở Vua Bên-xát-sa “Đức Chúa Trời Rất Cao đã ban ngôi vua... cho cha vua là Nê-bu-cát-nết-sa. Nhưng vì lòng người tự-cao... nên người bị truất mất ngôi vua và lột hết sự vinh-hiển. Hỡi vua Bên-xát-sa, con của người, vua cũng vậy, dầu vua đã biết hết các việc ấy, mà lòng vua cũng không chịu nhún-nhường chút nào”. Đa-ni-ên 53, 18, 20, 22 Ngay đêm đó, quân Mê-đi và Phe-rơ-sơ xâm chiếm Ba-by-lôn, và Bên-xát-sa bị giết chết.—Đa-ni-ên 530, 31. 8. Đức Giê-hô-va đã xử trí một vài kẻ kiêu ngạo ra sao? 8 Cũng hãy nghĩ đến những người kiêu ngạo khinh bỉ dân Đức Giê-hô-va Gô-li-át người khổng lồ Phi-li-tin, Ha-man tể tướng của Phe-rơ-sơ và Vua Hê-rốt Ạc-ríp-ba, người cai trị tỉnh Giu-đê. Vì kiêu ngạo, ba người này bị Đức Chúa Trời xử phải chết một cách nhục nhã. 1 Sa-mu-ên 1742-51; Ê-xơ-tê 35, 6; 710; Công-vụ 121-3, 21-23 Cách Đức Giê-hô-va xử trí những người kiêu ngạo đó cho thấy rõ sự thật này “Sự kiêu-ngạo đi trước, sự bại-hoại theo sau, và tánh tự-cao đi trước sự sa-ngã”. Châm-ngôn 1618 Thật vậy, không có gì nghi ngờ là “Đức Chúa Trời chống-cự kẻ kiêu-ngạo”.—Gia-cơ 46. 9. Các vua thành Ty-rơ chứng tỏ là kẻ phản bội như thế nào? 9 Khác hẳn những vua kiêu ngạo của Ai Cập, A-si-ri và Ba-by-lôn, vua thành Ty-rơ có lần giúp ích cho dân Đức Chúa Trời. Trong triều đại của Vua Đa-vít và Vua Sa-lô-môn, ông đã cung cấp các nghệ nhân và vật liệu cho việc xây cất cung điện và đền thờ Đức Chúa Trời. 2 Sa-mu-ên 511; 2 Sử-ký 211-16 Đáng buồn là các vua Ty-rơ sau này chống lại dân của Đức Giê-hô-va. Tại sao thế?—Thi-thiên 833-7; Giô-ên 34-6; A-mốt 19, 10. “Lòng ngươi đã kiêu-ngạo” 10, 11. a Ai có thể được so sánh với các vua Ty-rơ? b Điều gì khiến người Ty-rơ thay đổi thái độ đối với dân Y-sơ-ra-ên? 10 Đức Giê-hô-va soi dẫn nhà tiên tri Ê-xê-chi-ên để vạch trần tội lỗi và kết án triều đại các vua Ty-rơ. Thông điệp đó dành cho “vua Ty-rơ” nhưng chứa đựng những lời thích hợp với cả triều đại Ty-rơ lẫn kẻ phản bội đầu tiên; ấy là Sa-tan, kẻ “chẳng bền giữ được lẽ thật”. Ê-xê-chi-ên 2812; Giăng 844 Sa-tan từng là một tạo vật thần linh trung thành trong tổ chức của Đức Giê-hô-va gồm các con trên trời. Qua nhà tiên tri Ê-xê-chi-ên, Giê-hô-va Đức Chúa Trời cho thấy nguyên nhân cơ bản dẫn đến sự ly khai của cả triều đại Ty-rơ lẫn Sa-tan 11 “Ngươi vốn ở trong Ê-đen, là vườn của Đức Chúa Trời. Ngươi đã có đầy mình mọi thứ ngọc báu... Ngươi là một chê-ru-bim được xức dầu đương che-phủ... Đường-lối ngươi trọn-vẹn từ ngày ngươi được dựng nên, cho đến lúc thấy sự gian-ác trong ngươi. Nhân ngươi buôn-bán thạnh-lợi, lòng ngươi đầy sự hung-dữ, và ngươi đã phạm tội; vậy... hỡi chê-ru-bim che-phủ kia, ta diệt ngươi... Lòng ngươi đã kiêu-ngạo vì sự đẹp ngươi, và sự vinh-hiển của ngươi làm cho ngươi làm hư khôn-ngoan mình”. Ê-xê-chi-ên 2813-17 Đúng thế, sự kiêu ngạo đã khiến các vua Ty-rơ hung dữ chống lại dân của Đức Giê-hô-va. Thành Ty-rơ đã trở thành trung tâm thương mại cực kỳ giàu có và nổi tiếng về các sản phẩm đẹp. Ê-sai 238, 9 Các vua Ty-rơ đã trở nên tự phụ và bắt đầu đàn áp dân Đức Chúa Trời. 12. Điều gì khiến Sa-tan phản bội, và hắn đã tiếp tục làm gì? 12 Tương tự, tạo vật thần linh mà sau này trở thành Sa-tan đã từng có sự khôn ngoan cần thiết để thi hành bất cứ nhiệm vụ nào mà Đức Chúa Trời giao phó. Thay vì biết ơn, hắn trở nên “tự-kiêu” và bắt đầu khinh thường cách Đức Chúa Trời cai trị. 1 Ti-mô-thê 36 Vì quá tự phụ, hắn bắt đầu thèm muốn được A-đam và Ê-va thờ phượng. Tham vọng xấu xa này cưu mang và sinh ra tội ác. Gia-cơ 114, 15 Sa-tan cám dỗ Ê-va ăn trái của cây duy nhất mà Đức Chúa Trời cấm. Rồi hắn dùng bà để khiến A-đam cũng ăn trái cấm. Sáng-thế Ký 31-6 Như thế cặp vợ chồng đầu tiên đã bác bỏ quyền cai trị của Đức Chúa Trời, và trên thực tế, họ trở thành kẻ thờ phượng Sa-tan. Tính kiêu ngạo của hắn không có giới hạn. Hắn cố cám dỗ mọi tạo vật thông minh trên trời và dưới đất, kể cả Chúa Giê-su Christ, để họ thờ phượng hắn và như thế bác bỏ quyền tối thượng của Đức Giê-hô-va.—Ma-thi-ơ 48-10; Khải-huyền 123, 4, 9. 13. Tính kiêu ngạo đã dẫn đến hậu quả nào? 13 Như vậy bạn có thể thấy tính kiêu ngạo bắt nguồn từ Sa-tan; đây là nguyên nhân cơ bản của tội lỗi, đau khổ và sự bại hoại trong thế gian ngày nay. Là “chúa đời nầy”, Sa-tan tiếp tục khêu gợi cảm xúc không đúng đắn là kiêu hãnh và kiêu ngạo. 2 Cô-rinh-tô 44 Hắn biết thì giờ mình không còn bao nhiêu, nên tranh chiến với các tín đồ chân chính của Đấng Christ. Mục tiêu của hắn là làm họ từ bỏ Đức Chúa Trời, trở nên tư kỷ, khoe khoang và xấc xược hay kiêu ngạo. Kinh Thánh báo trước nhiều người sẽ thể hiện những nét tính ích kỷ như thế trong “ngày sau-rốt”.—2 Ti-mô-thê 31, 2; Tòa Tổng Giám Mục; Khải-huyền 1212, 17. 14. Đức Giê-hô-va cư xử với các tạo vật thông minh theo quy tắc nào? 14 Về phần Chúa Giê-su Christ thì ngài mạnh dạn vạch trần hậu quả xấu xa do tính kiêu ngạo của Sa-tan gây ra. Ít nhất vào ba dịp và với sự hiện diện của những kẻ thù tự cho mình là công bình, Chúa Giê-su nêu ra quy tắc mà Đức Giê-hô-va cư xử với loài người “Ai tự nhắc mình lên, sẽ phải hạ xuống, còn ai tự hạ mình xuống, sẽ được nhắc lên”.—Lu-ca 1411; 1814; Ma-thi-ơ 2312. Tránh sinh lòng kiêu ngạo 15, 16. Điều gì đã khiến A-ga trở nên kiêu ngạo? 15 Có lẽ bạn lưu ý thấy những ví dụ nêu trên về tính kiêu ngạo đều là những người có quyền thế. Phải chăng điều này có nghĩa là người bình thường không có khuynh hướng kiêu ngạo? Chắc chắn không phải vậy. Hãy xem một trường hợp xảy ra trong nhà Áp-ra-ham. Vị tộc trưởng này không có con thừa kế, và bà Sa-ra vợ ông đã quá tuổi sinh con. Phong tục thời đó cho phép người đàn ông trong hoàn cảnh Áp-ra-ham lấy vợ lẽ để sinh con. Đức Chúa Trời tạm dung những cuộc hôn nhân như thế vì chưa đến lúc để Ngài tái lập tiêu chuẩn hôn nhân thời ban đầu cho những người thờ phượng thật.—Ma-thi-ơ 193-9. 16 Áp-ra-ham đồng ý làm theo lời khuyên lơn của vợ là sinh con thừa kế qua người đầy tớ gái Ê-díp-tô tên là A-ga. Là vợ lẽ của Áp-ra-ham, A-ga thọ thai. Lẽ ra bà phải rất biết ơn về địa vị vinh dự của mình. Thế nhưng bà lại sinh lòng kiêu ngạo. Kinh Thánh tường thuật “Khi con đòi thấy mình thọ-thai, thì khinh-bỉ bà chủ mình”. Thái độ đó gây nhiều xung đột trong nhà Áp-ra-ham khiến Sa-ra đã khắt khe với A-ga nên bà bỏ đi. Nhưng có giải pháp cho vấn đề này. Thiên sứ của Đức Chúa Trời khuyên bảo A-ga “Ngươi hãy trở về chủ ngươi, và chịu-lụy dưới tay người”. Sáng-thế Ký 164, 9 A-ga hẳn đã nghe lời, đổi thái độ đối với Sa-ra, vì thế trở thành tổ mẫu của vô số người. 17, 18. Tại sao tất cả chúng ta đều cần phải cẩn thận tránh tính kiêu ngạo? 17 Trường hợp của A-ga cho thấy khi hoàn cảnh khá hơn, một người có thể trở nên kiêu ngạo. Bài học là ngay cả một tín đồ Đấng Christ dù thành tâm phụng sự Đức Chúa Trời cũng có thể trở nên kiêu ngạo khi đạt được giàu sang hoặc uy quyền. Thái độ đó cũng có thể nảy sinh nếu được người khác khen ngợi về sự thành đạt, khôn ngoan hay tài năng. Thật vậy, tín đồ Đấng Christ phải thận trọng không để mình sinh lòng kiêu ngạo, nhất là khi đạt được thành công hoặc được giao phó thêm trách nhiệm. 18 Quan điểm của Đức Chúa Trời về tính kiêu ngạo là lý do mạnh mẽ nhất để tránh tính xấu này. Lời Ngài nói “Mặt tự cao, lòng kiêu-ngạo, và ngọn đèn của kẻ ác, đều là tội-lỗi”. Châm-ngôn 214 Điều đáng chú ý là Kinh Thánh đặc biệt khuyên răn những tín đồ “giàu ở thế-gian nầy” là đừng “kiêu-ngạo”. 1 Ti-mô-thê 617; Phục-truyền Luật-lệ Ký 811-17 Những tín đồ nào không giàu có nên tránh “con mắt ganh-đố”, và họ nên nhớ rằng bất cứ ai, dù giàu hay nghèo, cũng có thể sinh lòng kiêu ngạo.—Mác 721-23. 19. Ô-xia đã làm hỏng thành tích tốt của mình như thế nào? 19 Tính kiêu ngạo cùng với những tính xấu xa khác có thể làm hư hại mối quan hệ tốt với Đức Giê-hô-va. Hãy lấy một thí dụ, vào thời ban đầu triều đại Vua Ô-xia, “người làm điều thiện trước mặt Đức Giê-hô-va,... rắp lòng tìm-kiếm Đức Chúa Trời; và người tìm-kiếm bao lâu, thì Đức Chúa Trời khiến cho người đặng may-mắn bấy lâu”. 2 Sử-ký 264, 5 Nhưng đáng buồn là Vua Ô-xia làm hỏng thành tích tốt của mình, vì “lòng [ông] bèn kiêu-ngạo, đến nỗi làm điều ác”. Ông trở nên quá tự phụ, nên cả gan vào trong đền thờ để xông hương. Khi các thầy tế lễ khuyên ông chớ hành động vượt quyền như thế, “Ô-xia bèn nổi giận”. Hậu quả là Đức Giê-hô-va giáng cho ông bệnh phung, và cho đến chết ông mất ân huệ của Đức Chúa Trời.—2 Sử-ký 2616-21. 20. a Vua Ê-xê-chia suýt làm hỏng thành tích tốt của mình như thế nào? b Chúng ta sẽ xem xét điều gì trong bài kế tiếp? 20 Bạn có thể đối chiếu trường hợp Ô-xia với Vua Ê-xê-chia. Vào một dịp, vua này suýt làm hỏng thành tích xuất sắc của mình vì “lòng người tự-cao”. Đáng mừng là “Ê-xê-chia hạ sự tự-cao trong lòng mình xuống” và có lại ân huệ của Đức Chúa Trời. 2 Sử-ký 3225, 26 Hãy lưu ý rằng biện pháp cứu chữa cho tính kiêu ngạo của Ê-xê-chia là sự hạ mình hay khiêm nhường. Đúng thế, tính khiêm nhường ngược với tính kiêu ngạo. Vì vậy, trong bài kế tiếp, chúng ta sẽ xem xét làm thế nào để vun trồng và giữ tính khiêm nhường của người tín đồ Đấng Christ. 21. Các tín đồ khiêm nhường của Đấng Christ có thể mong chờ điều gì? 21 Tuy nhiên, mong sao chúng ta không quên mọi hậu quả mà tính kiêu ngạo đã gây ra. Vì “Đức Chúa Trời chống-cự kẻ kiêu-ngạo”, chúng ta hãy cương quyết cưỡng lại những cảm nghĩ kiêu hãnh không thích đáng. Khi cố gắng là những tín đồ khiêm nhường của Đấng Christ, chúng ta có thể mong chờ được sống sót qua ngày lớn của Đức Chúa Trời, khi những kẻ kiêu ngạo và hậu quả họ gây ra sẽ không còn nữa. Rồi “sự tự-cao của loài người sẽ bị dằn xuống, và sự cậy mình của người ta sẽ bị hạ đi; trong ngày đó chỉ Đức Giê-hô-va là tôn-trọng”.—Ê-sai 217. Những điểm để suy ngẫm • Bạn miêu tả người kiêu ngạo như thế nào? • Tính kiêu ngạo bắt nguồn từ đâu? • Điều gì có thể khiến một người trở nên kiêu ngạo? • Tại sao chúng ta phải cẩn thận để tránh sinh lòng kiêu ngạo? [Hình nơi trang 23] Vì kiêu ngạo, Pha-ra-ôn đã bị hạ nhục [Hình nơi trang 24] Địa vị tốt hơn đã khiến A-ga trở nên kiêu ngạo [Hình nơi trang 25] Ê-xê-chia tự hạ mình, nhờ đó được lại ân huệ của Đức Chúa Trời
Lòng kiêu hãnh không cho anh nói Sorry!Nhưng suốt đêm lại ngồi nhớ emVì kiêu hãnh em không tha thứ cho anhKhông nhớ anh không chờ mong anh...Giận nhau chứ anh không quên gửi cho em những đóa hoa mừng ngày có emRồi giây phút tim em như vỡ tung ra em khóc trong mưa chiều nhớ lòng anh muốn biết rằng cảm giác của em bây giờ ra sao?.Về tình yêu anh rằng em có yêu anh nhiều nữa... không em?Lòng kiêu hãnh không ngăn em vẫn yêu anh em biết ta luôn cần có nhau mấy ai yêu chẳng nếm qua đâu giận rồi yêu mến nhau hơn nhiều...
Tác giả Nam Ucit"Kiêu hãnh là sự tự hào, giá trị tự tôn đã có, đã làm được của mỗi chúng ta. Nó giống như một thứ trang sức khoác lên người. Càng tốt đẹp bao nhiêu thì nó càng trân quý bấy nhiêu."Tôi cho rằng phụ nữ đàn bà là những người hội tụ đầy đủ các yếu tố để tôn vinh lòng kiêu hãnh của bản thân như nhan sắc, trí tuệ, phẩm hạnh, địa vị, công đức... Nhưng cái gì nó cũng có hai mặt của nó. Lằn ranh giữa kiêu hãnh và kiêu ngạo chỉ mong manh đúng bằng... Một suy nghĩ, một câu nói hay một hành động. Vậy chúng ta bắt đầu thử đi tìm xem ai là người phụ nữ xứng đáng với lòng kiêu hãnh của mình? Một người phụ nữ quyền lực tột đỉnh, đứng đầu một thể chế xã hội, một quốc gia có quyền được kiêu hãnh hay không? Điều đó chưa dám chắc, bởi khi đứng ở vị trí đó bà ta có thể hoàn toàn nhìn thấy những điều còn xấu xa ngoài kia. Những sự man trá, dối gạt, lừa phỉnh, hợm hĩnh đấu đá lẫn nhau nhưng vì một sợi dây vô hình nào đó, sự ràng buộc về chính trị mà bà ta chưa thể hoặc không thể ra tay trừ bạo. Vì thế bà ta không thể hài lòng với chính mình, chưa thể tôn vinh rực rỡ giá trị quyền lực mình đang sở hữu. Một khi chưa thực sự hài lòng với chính mình thì làm sao có lòng kiêu hãnh. Có chăng sự hài lòng đó chỉ là quãng đường nhìn lại bà ta đã nỗ lực, cống hiến thế nào để có được địa vị đó mà người phụ nữ được cho là có nhan sắc trời phú, tuyệt mỹ nhất thế gian có quyền được kiêu hãnh hay không? Điều đó chưa hẳn vì chỉ có đàn bà mới thực sự hiểu rõ đàn bà. Hiểu rõ giá trị của bản có người phụ nữ hoàn hảo đó là điều chắc chắn. Chỉ có những người phụ nữ ngày ngày ngồi trước gương mới thấu hiểu rõ sự khiếm khuyết của cá nhân cô hoa hậu đạt đến đỉnh cao của nhan sắc nhưng không hẳn là do sự hoàn mỹ về ngoại hình, về trí tuệ, về cách ứng xử trên sân khấu nhưng bằng cách này hay cách khác bằng thủ đoạn để đạt được vương hậu thử hỏi có được kiêu hãnh hay không?Người nào thấy rõ được sự khiếm khuyết của bản thân, thấy được sự dối trá trong im lặng thì không thể kiêu hãnh. Có chăng trong một chừng mực giới hạn nào đó sẽ cảm thấy hãnh diện một chút vì nhan sắc trời phú so với những người khác mà thôi. Nhưng... Hãnh diện và tự phụ cũng gần nhau người phụ nữ được cho là có trí tuệ tuyệt luân có thể kiêu hãnh hay không?Những người thông thái sẽ không bao giờ kiêu hãnh với vốn kiến thức của mình bởi đơn giản họ hiểu rằng "biển học là mênh mông, những điều ta biết là giới hạn, những điều ta chưa biết là vô hạn." Càng thông thái bao nhiêu người ta lại càng cảm thấy mình bé nhỏ và nông cạn so với vốn kiến thức của nhân loại bấy nhiêu. Như vậy rõ ràng không thể kiêu hãnh. Có người phụ nữ nào được cho là hạnh phúc nhất thế gian? Không ai dám tự ngộ nhận mình là người hạnh phúc trọn vẹn cả. Bởi càng hạnh phúc bao nhiêu người ta càng nhận thấy cái giá trị của hạnh phúc nó vốn dĩ chông chênh và mong manh đến nhường ngày, hàng giờ họ phải đấu tranh, nỗ lực để gìn giữ cái hạnh phúc vốn dĩ mong manh ấy bởi họ thừa hiểu giá trị của hạnh phúc chỉ là một khái niệm mờ mịt và không thể trường tồn mãi mãi. Những người như thế cũng không thể kiêu hãnh. Họ chỉ có thể hài lòng với những thứ đang có chứ không thể nào thỏa người đàn bà có nhiều đàn ông theo đuổi, sẵn sàng hy sinh cả nhân tâm, tính mạng vì cô ta có thể kiêu hãnh hay không?Thú thật tôi luôn nghi ngờ về sự chung thủy của đàn bà nếu có quá nhiều đàn ông theo đuổi. Đơn giản họ có quá nhiều lựa chọn, mà sự lựa chọn nào chẳng gắn liền với sự so chàng này tốt ở điểm này, anh kia lại nổi trội ở mặt kia. Anh này có địa vị quyền quý nhưng lại phong lưu quá độ. Anh kia thật thà chất phác xong lại chẳng có tiền đồ... Suốt đời cô ta cứ rong ruổi với những khát khao của mình thì tốt nhất đừng đòi hỏi sự chung thủy. Phải chăng một người đàn bà chung thủy là người chẳng có ai theo đuổi?Một người đàn bà không chung thủy thì làm gì có phẩm hạnh. Đã không có phẩm hạnh thì làm gì có lòng kiêu hãnh.Nếu có một người nào đó sẵn sàng hy sinh vì mình, coi mình hơn sinh mạng của anh ta mà thấy anh ta chưa hoàn hảo. Tốt nhất hãy tin tưởng ở sự lựa chọn của mình rồi dần dần sẽ dạy cho anh ta trở lên một người hoàn hảo ít nhất là trong mắt mình như thế mới được coi là một người đàn bà xứng đáng. Giả như nếu gặp thằng xuẩn ngốc quá, nhu nhược quá không thể đào tạo lúc ấy kể cả cả có buông tay cũng sẽ không bao giờ cảm thấy hối tiếc.Thế này không được, thế kia không được vậy thế nào mới được gọi là một người đàn bà kiêu hãnh?Người đàn bà kiêu hãnh là người biết đủ là đủ. Biết xây dựng hạnh phúc cho riêng mình, biết giữ gìn đạo hạnh của bản thân. Biết ra tay tương trợ những người khó khăn hoạn nạn, tích góp công đức thù thắng hạnh. Biết tôn vinh cổ xúy giá trị tốt đẹp của người khác và hơn ai hết dù ở bất kỳ địa vị nào cũng biết khiêm nhường, độ riêng quan điểm cá nhân tôi những người đủ đức độ khiêm nhường họ cũng không bao giờ kiêu hãnh thì phải.☺Phụ nữ vốn là tạo vật của trời đất, tạo hóa ban cho họ nhan sắc, quyền được sống, quyền được yêu thương. Họ sinh ra là để cuộc sống này tốt đẹp hơn, bớt đau khổ hơn. Ai cũng có quyền được kiêu hãnh với những giá trị bản thân mình đã có và đang hướng tới. Chỉ cần không ngừng cố gắng, vươn tới những điều tốt đẹp trong tương lai đến một ngày nào đó bạn có thể mỉm cười với bản thân mình rằng."TA LÀ NGƯỜI KIÊU HÃNH."
Bạn là một người kiêu hãnh với tiêu chuẩn thực sự are a prideful person with really high is the covering of là một người Nhật kiêu hãnh dù không liêm a proud Japanese without any giờ sự kiêu hãnh của nàng đã khẳng định trong chính posture attests to the pride that she has in pride, into forgetting about food, clothing and là thắng trong kiêu hãnh, hoặc là thua trong âu ta nên kiêu hãnh về lịch sử của chúng bà ta kiêu hãnh về chỗ đứng của mình cũng kiêu hãnh với hệ thống an ninh tốt của are very proud of their good social welfare system.
lòng kiêu hãnh là gì