Thông tin truyện Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ Tác giả: Cửu Nguyệt Vi Lam Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng, Cung Đấu, Cổ Đại Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái: Full Đánh giá: 8.8/10 từ 464 lượt Cùng đọc truyện Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ của tác giả Cửu Nguyệt Vi Lam tại Trùm Truyện.
Thông tin truyện Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ Tác giả: Cửu Nguyệt Vi Lam Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng, Cung Đấu, Cổ Đại Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái: Full Đánh giá: 8.8/10 từ 550 lượt Thể loại: Xuyên không, cung đấu, không gian tùy thân, HE Editor: Sunny Boo + cuckicoi + kan-yuki Beta: tieudinhmao + Raindiary
NAAe. Edittor S. Boo“Chẳng lẽ dược thiện kia xảy ra vấn đề? Tôn mama, ngày đó lúc ngươi bưng dược thiện, chẳng lẽ trên đường đi Nhu Phúc cung không tránh né học đồ Thái Y Viện vụng trộm đem bột phấn rắc vào trong chén thuốc?”Hoàng hậu trừng mắt nhìn Tôn mama, cắn răng suy đoán nói.“Mặc dù học đồ thái y viện đi theo, nhưng quả thật nô tài đã vụng trộm đem bột phấn rắc vào, chẳng lẽ bởi vì buổi sáng hôm đó nô tài rắc bột phấn bị gió thổi đi, không rắc vào?” Tôn mama nhớ tới năm tháng trước, khi nàng đang vụng trộm tránh học đồ của Thái Y viện rắc bột phấn ra thì có một trận gió thổi qua.“Xem ra cũng chỉ có thể là do chuyện này, dù sao cũng đã hơn năm tháng, những phi tử sủng hạnh qua đều không có thai” Giờ phút này Hoàng hậu chỉ có thể oán hận ông trời, vận khí của Đức quý nhân này cũng quá tốt rồi?Có điều vận khí tốt của nàng cũng sắp kết thúc, Hoàng hậu nắm chặt tay thành quyền, đáy mắt hiện lên một tia tàn nhẫn.“Tôn mama, bản cung nhớ đến chúng ta có một mama làm cơ sở ngầm ở phòng bếp nhỏ của Nhu Phúc cung đúng không?”Tôn mama gật đầu, tinh quang trong mắt chợt lóe, biết Hoàng hậu nương nương muốn làm cái gì, tuy nhiên vẫn thấp giọng hỏi một câu “Đúng vậy, nương nương là muốn….”Hoàng hậu nheo hai tròng mắt lại, đáy mắt hiện lên một tia ngoan độc, nghiến răng nghiến lợi oán hận nói “Không sai, bản cung muốn Đức quý nhân sảy thai! ”Phương quý phi nàng không thể nào nhúng tay hạ thủ, nhưng đối phó với Đức quý nhân thì đơn giản hơn.“Tôn mama, khoảng thời gian trước, người của chúng ta không phải đã nghiên cứu ra một loại phấn xạ hương phá thai khi cho vào nước sẽ không mùi không sắc không hương sao? Sai người đem đến cho cơ sở ngầm kia thả vào trong thực phẩm thường ngày đi.” Xạ hương này không có tác dụng gì đối với Hoàng thượng, nhưng có tác dụng rất lớn đối với phụ nữ có hồ phấn xạ hương này vốn là có tác dụng mạnh hơn với loại thuốc cũ, xạ hương vốn là có tác dụng trợ sản, mang thai gần sáu tháng, nếu trợ sản mà nói, rất dễ dàng gây tổn thương cho cơ thể khí không tốt mà nói, hoặc là thân thể không tốt mà nói, một xác hai mạng là rất có khả năng.“Đúng vậy, nương nương, tuy nhiên phấn xạ hương kia chưa có sử dụng qua, không biết có hiệu quả không?” Tôn mama gật đầu, có điều thời điểm nói đến xạ hương kia, đáy mắt hiện lên một tia chần chờ.“Khẳng định là có hiệu quả, xạ hương này vốn là bột phấn cũ, chỉ là cho thêm nguyên liệu khác, che dấu bớt mùi thơm của xạ hương mà thôi.” Hoàng hậu rất có long tin đối với xạ hương là vũ khí sắc bén nàng dùng để đối phó với nữ nhân mang thai trong hậu lúc này Liễu Vi Dung không biết, chuyện mình mang thai đã tránh thoát khỏi Liễu Tương Nhã nhưng không tránh được tai mắt của Hoàng hậu, nhưng lại có một nguy cơ lớn hơn nữa đang chờ nay giấc ngủ trưa kéo dài đến xế chiều, vậy mà Liễu Vi Dung hiếm thấy lại gặp ác mộng mộng nàng mơ thấy bản thân mình sinh non, trong mộng nhìn nàng giống như rất thống khổ ôm bụng của mình, hạ thân còn có rất nhiều máu, rất nhiều máu…Chính mình lại không cảm giác được đau yêu, nàng sợ hãi, nàng sợ hãi, nàng liều mạng hô Hoàng thượng, thái y….Nhưng không ai đến cứu cùng nàng chỉ có thể ôm bụng của chính mình, chịu đựng cảm giác đau tê tâm liệt phế, trơ mắt nhìn một nam thai đã hình thành trong bụng bị chảy mất…..Nàng sợ tới mức hét chói tai rồi tỉnh Liên đang trông chừng bên ngoài chợt nghe thấy tiếng thét chói tai liền vội vàng tiến vào.“Chủ tử, chủ tử, xảy ra chuyện gì rồi hả?” Bạch Liên vừa tiến đến liền vọt đến bên giường, khẩn trương bắt lấy tay Liễu Vi Dung, lo lắng mang theo ân cần hỏi Vi Dung tỉnh lại phát hiện toàn thân mình ra đầy mồ hôi lạnh, lau mồ hôi trên mặt, xốc mạnh chăn lên, nhìn thấy bụng của chính mình vẫn tốt, vỗ vỗ lồng ngực đang nhảy lên kịch liệt của mình, thở dốc một là một giấc mộng thôi! Liễu Vi Dung tự an ủi chính chừng cấm túc cũng sắp kết thúc, chính mình quá mức khẩn trương rồi.“Ta không sao, vừa mới gặp một cơn ác mộng.” Sắc mặt khẽ biến thành trắng xanh, Liễu Vi Dung giật giật khóe miệng, vỗ vỗ tay nàng, lòng còn sợ hãi nói.“Không có việc gì thì tốt rồi, chỉ là cơn ác mộng, cũng không phải là sự thật, chủ tử đừng quá lo lắng.” Bạch Liên vội vàng an ủi chủ tử, đứng dậy rót cho chủ tử ly Vi Dung gật đầu, uống một ngụm trà lài, sắc mặt tái nhợt dần dần có chút huyết vì có ám vệ, Mộ Dung Triệt rất nhanh liền biết chuyện Liễu Vi Dung gặp ác mộng bị kinh tỉnh sợ hãi tỉnh dậy, môi mỏng mấp máy, ánh mắt âm u, xem ra hắn đưa ba cung nữ đi qua, cũng không thể giảm bớt bất an của buổi tối, Hoàng thượng mang theo Tiểu Lý Tử đi Nhu Phúc cung, đầu kia Hoàng hậu liền nhận được tin tức, biết được cơ sở ngầm kia đêm nay sẽ hạ phấn xạ hương vào trong bữa tối, nhịn không được thầm mắng một tiếng ngu xuẩn.“Tôn mama, không phải là ngươi đã quên dặn dò cơ sở ngầm ở phòng bếp nhỏ để cho nàng hạ thuốc lúc bữa trưa của Đức quý nhân …..”Tôn mama cả kinh, lúc này mới nhớ đến chuyện này, sắc mặt nhất thời cực kỳ khó cần bà trả lời, Hoàng hậu cũng đã nhìn mắt nàng khép chặt lại, tay nắm chặt thành quyền, âm thầm cầu nguyện bên người Hoàng thượng không có người kiểm tra ra có phấn xạ hương, dù sao đây cũng là lần đầu tiên sử dụng, hi vọng phấn xạ hương có thể tránh khỏi được đợt kiểm đế Mộ Dung Triệt đến chỗ Y Lan điện, Nhu Phúc cung, bữa tối đã được chuẩn bị rất điểm mang thức ăn lên, Liễu Vi Dung không biết tại sao tim đập mạnh, lại nghĩ đến ác mộng buổi chiều kia, sắc mặt đột nhiên trắng bệch, có chút lo sợ, nghi hoặc cùng bất an lại kéo đến.“Làm sao vậy? Không thoải mái?” Mộ Dung Triệt phát hiện vẻ khác thường của nàng, trầm giọng hỏi, trong giọng nói hỗn loạn có một tia quan tâm.“Hồi bẩm Hoàng thượng, tì thiếp không có việc gì! ” Liễu Vi Dung lắc đầu, chẳng lẽ muốn nàng nói cho hắn chuyện nàng gặp ác mộng hồi chiều, mơ thấy con bị chảy mất dưng hai mắt nàng trợn to, nghĩ đến một khả năng, có phải ác mộng buổi chiều là một loại ám chỉ hay không, ám chỉ có người muốn hại con của Dung Triệt thấy thế, cho rằng nàng còn chưa thoát khỏi được ảnh hưởng của ác mộng, vì thế nắm lấy tay của nàng, biểu tình nhu hòa nói “Có chuyện gì không giải quyết được, có thể nói với trẫm”“Uhm! ” Liễu Vi Dung bị bàn tay to ấm áp của hắn nắm chặt, trong lòng cảm thấy yên ổn không ít, vội vàng gật Liên cùng các nàng khác đem đồ ăn lên xong liền đứng ở một bên, khắp phòng bốn phía đều là mùi đồ ăn, khiến người khác phải nuốt nước Lý Tử để cho thái giám bên cạnh cứ theo lẽ thường kiểm tra một lần, không có phát hiện vấn đề Vi Dung nhìn lướt qua đồ ăn trên bàn, ngoài trừ đậu hủ cay cùng với cá nấu dưa cải chua, đều là một màu món ăn gia đình, khẩu vị cực kỳ nhẹ, đương nhiên còn có một nồi canh gà mùi thơm bay bốn xanh thực vật cũng không có tương khắc gì, Liễu Vi Dung nghi hoặc, chẳng lẽ chính là trong lòng nàng suy nghĩ quá nhiều?Ác mộng kia cũng không có gì đặc khi Mộ Dung Triệt thúc giục, Liễu Vi Dung cũng chỉ mở miệng ăn theo những món đã được ăn, Bạch Liên ở phía sau người đưa cho nàng đĩa ăn được một hồi, Liễu Vi Dung đột nhiên cảm thấy trong bụng quặn đau một trận, ôm bụng “A” một tiếng kêu đau.
Editor Sunny BooTỉnh lại lâu như vậy thế nhưng bên người không có lấy một nha đầu hay nhũ mẫu nào, những người hầu này thật đúng là không coi Tam tiểu thư nàng đặt ở trong mắt Vi Dung thu lại biểu tình trên mặt, khóe miệng nhếch lên một nụ cười giễu cợt, bất quá cũng tốt, không gian như vậy rất yên tay lên gỡ lọn tóc xuống, đột nhiên phát hiện ở chỗ cổ tay mình như ẩn như hiện có một cái bớt hình hoa sen, ồ, tiểu thuyết dường như không có nói đến có cái bớt này, còn như ẩn như hiện, không nhìn kỹ thật đúng là không nhìn ra nó, chẳng lẽ là do chuyển kiếp để lại?Nàng gắt gao nhìn chằm chằm bớt hoa sen trên cổ tay mình, cảm thấy cái bớt hoa sen này nhìn rất quen mắt, bỗng dưng, nàng nhớ tới, không phải thời điểm ở hiện đại nàng đeo một cái ngọc bội có hình dáng hoa sen sao? Làm sao lại xuất hiện tại nơi này, chẳng lẽ là ngọc bội đem nàng đi tới nơi này?Sắc mặt Liễu Vi Dung không thay đổi, suy đoán lung nhiên trước mắt nàng một trận choáng váng, ngay sau đó, nàng đi đến một nơi xa này ……..Liễu Vi Dung sợ đến ngây người, phải mất một lúc, nàng mới định thần trở lại, cười, cười rất vui vẻ, thì ra là cái bớt hoa sen đó là một không gian, không gian tùy thân nha ….Đây chính là nhà của những người lữ hành, là pháp bảo thật bốn phía một chút, phát hiện cái không gian này không phải là lớn lắm, chỉ có hai mẫu đất lớn nhỏ, hơn nữa đặc điểm chính ở đây chính là, cái không gian này rất hoang vu, ngoài một con sông nhỏ, ở giữa con sông có một con suối chảy cuồn cuộn đi ra ngoài, chỉ có hai mẫu đất này mà dù trong tiểu thuyết người ta không có nói nhân vật chính có không gian vạn năng, bất quá cũng có khả năng tài giỏi hay gì đó, nàng vừa có suy nghĩ như vậy, đã đi đến bên cạnh con suối từ lúc Vi Dung tự an ủi suối này sẽ không có cái công hiệu kỳ lạ nào chứ? Chẳng qua dùng để tưới Vi Dung cảm thấy mình nên thử một lần, bất quá nàng cũng sợ nước suối này có vấn nàng thật sự yêu quý mạng mình! Ngay lúc nàng đang suy nghĩ có nên uống nước suối này hay không, trong đầu đột nhiên xuất hiện suy nghĩ rằng chẳng phải suối nước cùng con sông kia hòa làm một sao?Thì ra nước suối này đúng là đặc biệt, người bình thường tắm hoặc uống có thể giúp cơ thể khỏe mạnh hơn, tùy công hiệu, còn có thể loại trừ trăm độc, thân thể cường tráng, kéo dài tuổi thọ, dung nhan xinh chính là bảo bối! Liễu Vi Dung biết được điều này rất là vui sông kia chẳng qua là con sông bình thường, nhưng nhờ có linh tuyền, thường xuyên uống vẫn có thể giúp thân thể khỏe dù không gian hoang vu lại không lớn, không biết có tu chân bí tịch võ công gì không, chỉ có linh tuyền này, có điều Liễu Vi Dung đã cảm thấy rất là thỏa mãn chồm hổm đưa tay vốc lấy một ít nước suối linh tuyền uống, nhất thời cảm thấy tinh thần phấn chấn, nhưng ngay sau đó lại thấy bụng bắt đầu đau quằn quại ……..Chạy tới chạy lui nhiều lần, trên người còn toát ra một tầng mùi hôi thối khó chịu thật dày, vội vàng đến sông tắm rửa sạch sẽ, phát hiện cả người mình tinh thần thoải mái ra không ít, da thịt trắng noãn, sáng óng ánh, đây chính là tắm đẹp da đẹp thịt sao?Độc tố tích lũy trong thân thể này hẳn là đã được loại trừ ra?Nàng nhớ trong tiểu thuyết nói mẹ cả Liễu phủ là một nhân vật hung ác, đem hậu viện của Liễu lão gia cầm giữ đến gió thổi không lọt, trừ nữ nhi tử của mẹ cả sinh ra sống còn những nhi tử do các thị thiếp khác sinh đều chết sạch, chỉ có nữ nhi là là độc ác! Liễu Tương Nhã chính là con của Đại phu nhân lại càng thêm lấy đựợc lòng bà ta, ở trong cung từ trong một đám những qúy nhân từng bước từng bước đi lên, cuối cùng thành nữ nhân có địa vị cao quý đứng đầu thiên trước đến nay nàng xem tiểu thuyết luôn cẩn thận, giờ phút này Liễu Vi Dung rất là cảm tạ cái thói quen này của mình, nhớ trong tiểu thuyết sơ lược chi tiết một sự kiện nào đó, nói những nữ nhi thứ xuất kia lúc nhỏ các nàng đều ở nông thôn, mẹ cả liền lén lút làm cho người ta cho thêm vào thức ăn các nàng một ít nguyên liệu, có điều số lượng rất là dĩ hướng tới các nàng, là bởi vì các nàng là những nữ nhi của thứ xuất đều có thể có tư cách tham gia tuyển tú, Đại phu nhân Liễu phủ đã mưu tính sâu xa, sớm một chút đã ra ngày, sẽ khiến cho hàn khí trong tử cung các nàng ngày càng nặng, thân thể này cũng không ngoại lệ, hiện tại có lẽ ống dẫn trứng của thân thể này sớm đã bị tắc, không thể sinh đối với nữ nhân cổ đại là một đòn trí sao thời điểm vào cung tuyển tú kiểm tra cũng không điều tra ra đựợc, đây chính là thuốc trước đây cũng sớm mất, cũng là thứ mẹ cả trong Liễu phủ ỷ vào lớn gái của nàng là Liễu Tương Nhã sớm học được chân truyền từ nàng, thời điểm ở trong cung liền lợi dụng cũng không chỉ một lần mà diệt trừ đối thủ của dù chỉ là một ít nước mang theo bên người nhưng đối với Liễu Vi Dung có thể nói là trí mạng, vốn nàng biết một chút y thuật, tính toán sau này từ từ chăm sóc thân thể này thật tốt mới nghĩ tới suối nước trong không gian này lại cho nàng kinh hỉ lớn như Vi Dung không nhịn được nhếch miệng cười vui mặt vốn âm u thoáng qua đã không lý một chút, ra khỏi không gian, tính toán mình sẽ đem theo chút tài sản gì, nhìn kỹ đồ vật trong phòng một chút, rất hài lòng, xem ra vị mẹ cả đại nhân công phu mặt ngoài hiền hậu, dịu dàng, người cực kỳ độ lượng diễn cũng rất tốt, cũng không cắt xén khắt khe đối với môi Liễu Vi Dung gợn lên, đem một chút đồ quý giá gì đó thu vào trong không gian, sau đó cẩn thận nhớ lại trí nhớ của thân thể này, nàng không tin Triệu thị chết đi không để lại cho nữ nhi một chút hồi lâu, nàng rốt cục tìm thấy ở thật sâu trong trí cũ vẫn không hề động đến là bởi vì nàng biết Triệu thị giấu ở nơi an toàn vào một góc phòng, che lỗ mũi, lấy ra trước mặt một cái bô, để cái bô lên mặt đất, trái phải mỗi bên gõ ba chốc lát, trên mặt đất nứt ra một cái khe hở, lộ ra một lỗ hổng chiếc rương được làm từ gỗ Đàn Hương lộ ra ngoài.“Trí khôn của cổ nhân không thể coi thường nha! ” Liễu Vi Dung cảm thán một có người đột nhiên xông tới, Liễu Vi Dung không có vội vã mở cái rương ra mà nhanh chóng đem cái rương thu vào trong không gian, sau đó đem mặt đất trở lại như cũ, cái bô thì đặt ở chỗ vừa mới chuẩn bị xong, ngồi ở cái tháp thấp bên cạnh chuẩn bị nhắm mắt dưỡng thần, trù tính chuyện kế tiếp thì liền nghe bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân, ngay sau đó, một nha hoàn trên người mặc xiêm y màu xanh biếc một chút lễ độ cũng không có liền tùy tiện tiến này đã là buổi trưa mà hành động của nha hoàn cùng với trên tay lại không cầm gì cả, căn bản là không đem người chủ tử như nàng vào trong mắt, điển hình của nô tì lấn Thúy vừa tiến đến, nhìn thấy Liễu Vi Dung đã tỉnh, còn nằm ở bên trên tháp thấp nhìn ra ngoài cửa sổ, đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó là cao hứng cười nói “Chủ tử, ngài đã tỉnh, Đại tiểu thư đến thăm ngài! ”Tìm lại trong trí nhớ một lần nữa, nha hoàn này gọi là Tiểu chút cũng không giống dáng vẻ của một nha hoàn, không biết còn tưởng hai người là tỉ muội cũng đúng là như vậy, Liễu Vi Dung đem nha hoàn của Triệu thị để lại cho nàng xem như tỉ muội, không trách được trở thành vai phụ cứ như vậy mà chết đi.“Liễu Tương Nhã …” Hóa ra là nữ chính tới mắt Liễu Vi Dung rũ xuống, hai tròng mắt nheo nên giả bộ mất trí nhớ hay không đây?Quên đi, vẫn là không nên, nguyên chủ trước kia cùng Liễu Tương Nhã quan hệ rất tốt, vậy mà ai lại biết được nàng cùng mẹ cả cùng nhau hãm hại nàng, trong lúc nhất thời như rớt vào hầm băng, hồn bay phách lạc bị người đẩy vào trong hồ nước, thiếu chút nữa chết chìm.“Đi ra ngoài nói với đại tỷ, ta hiện tại cảm thấy thân thể không thoải mái, đầu còn đau đây, đang nghỉ ngơi! ”Mới đến lại biết tình cảnh của mình, Liễu Vi Dung muốn cũng không muốn cự hoàn Tiểu Thúy này đã là một tên phản đồ, cho nên trong lòng Liễu Vi Dung cũng đề phòng.“Nhưng Đại tiểu thư đang ở cửa ….” Sắc mặt Tiểu Thúy có chút khó coi, trên gương mặt thanh tú mang một tia không cam Vi Dung nhàn nhạt liếc nàng một cái, âm thầm cười lạnh, thật may là nguyên chủ của thân thể này không biết được bản tính thật sự của Liễu Tương Nhã mà đem chuyện nói với Liễu Tương Nhã, Liễu Tương Nhã còn tưởng Tam muội này không hề hay biết cái gì.“Ngươi đi ra nói với đại tỷ ta một tiếng, ta có chút không thoải mái, không có cách nào tiếp đãi nàng! ”Vừa đúng để cho Liễu Tương Nhã đang đứng ở ngoài cửa phòng nghe rõ ràng.
Liễu Vi Dung có thể nói là xuyên không rất bi một cuốn tiểu thuyết cung đấu mà nàng vừa mới xem xong có một nữ phụ làm vật hi sinh, nàng ta trước ngày tuyển tú bị mẹ cả hạ dược kết quả bị người khác làm hủy hết trong sạch, nữ phụ làm vật hi sinh vì quá bi phẫn, đau khổ nên tự tử. . .Có phải quá bi kịch hay không?Thật may ông trời giúp đỡ - ban cho nàng một không gian tùy thay đổi số mạng, thoát khỏi sự định đoạt của mẹ cả, biện pháp duy nhất chính là vào cung làm nữ nhân của Hoàng đế!Nguyên tác trong tiểu thuyết cung đấu chính là tác giả bịa đặt !!! Vì muốn cho nữ chủ mở rộng Bàn Tay Vàng ra mà thôi!***Gần đây, Mộ Dung Triệt vẫn hay mơ một giấc mơ kỳ lần hắn đều giật mình tỉnh lại từ trong nay hắn lại mơ thấy cái giấc mơ dung nhan thanh lệ của Hoàng hậu ngủ bên cạnh, nội tâm hoảng sợ của hắn mới từ từ an tĩnh lại, hồi tưởng lại giấc mộng vẫn lặp đi lặp lại mấy ngày mơ kia vô cùng chân thật, tựa hồ giống như hắn tự mình trải đầu từ lúc hắn đăng cơ tuyển tú xong, trong mộng của hắn vẫn xoay chung quanh một nữ tử tên là Liễu Tương Nhã, Liễu Tương Nhã, hắn biết, chính là tỷ tỷ độc ác của Hoàng lúc hơn mười năm trước đã bị hắn ban rượu độc chết hiện giờ lại vẫn lặp đi lặp lại, làm chất lượng giấc ngủ của hắn bị giảm xuống nghiêm hắn cực kỳ sợ hãi chính là, trong mộng, Hoàng hậu hiện giờ của hắn vậy mà trước ngày tuyển tú mấy ngày liền chết bất đắc kỳ cho hắn không khỏi nhớ đến lời Minh Viễn đại sư cách hai người, một mất một còn, cùng với sự kiện chết đuối trước tuyển tú, còn có chuyện nàng ấy có không gian thần bí kia, nhắm chặt mắt, thì ra là thế, nếu lúc trước Hoàng hậu không có được không gian thần bí kia, có phải toàn bộ đều hướng theo sự phát triển như trong mộng?...Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ của tác giả Cửu Nguyệt Vi Lam.
uổi tối, Mộ Dung Triệt xử lý xong chính sự, liền trực tiếp đi qua đây tại Liễu Vi Dung đã quen thói quen không thông truyền mà tiến vào của hắn, ngược lại cảm thấy như vậy có vẻ tự nhiên, nếu như mỗi lần lại thông truyền, mỗi lần phải chính mình ra cung nghênh hành lễ, cảm tình làm sao có thể ấm lên, chỉ biết không lạnh không nhạt trực tiếp ra điểm Mộ Dung Triệt qua liền nhìn thấy Liễu Vi Dung vuốt ve bụng, không biết nghĩ đến cái gì, khóe miệng nhếch lên cười ngây ngô, bộ dáng cực kỳ vui tay để hạ nhân xung quanh rời đi, sau đó đi đến trước mặt Liễu vi Dung.“Rất vui vẻ? Uhm?” Giọng nói trầm thấp mà lạnh lùng mơ hồ mang theo một tia Vi Dung hoảng sợ, nụ cười ngây ngô trên mặt còn chưa kịp thu lại, liền thấy đôi mắt Mộ Dung Triệt đang nheo lại nguy hiểm nhìn nàng chằm chằm.“Hoàng thượng… Ách, sao người qua đây mà không thông truyền một tiếng?” Liễu Vi Dung vội vàng thu lại nụ cười ngây ngô trên mặt, treo lên nụ cười tươi lấy lòng, từ trên giường muốn đứng lên hành lễ, lại bị hắn đè lại, mặt không chút thay đổi ngồi bên người nhạt liếc nàng một cái, liền không nói lời hắn còn tưởng Đức quý nhân là một quả hồng mềm, không nghĩ đến quả hồng mềm cũng là có tính cách, chuyện sáng nay hắn sớm biết rằng, đối với việc nàng lấy hài tử trong bụng hãm hại Lệ quý nhân cảm thấy vừa vui lại vừa tức giận. Đúng là vui, vì nàng rốt cục nhận rõ Lệ quý nhân, không, hiện tại nàng chính là đã nhận ra diện mạo thật của Liễu thường tại,Lại dùng tâm ngoan thủ lạt chặt đứt với Liễu Thường tại, không qua lại nữa, bảo hộ hài tử chính mà thủ đoạn kia quá vụng về, hơi thô ráp, có điều hiệu quả trái lại lại rất sao nô tài Nhu Phúc cung hầu như đều là người của hắn, cách xử lý như quá nếu như Liễu Thường Tại không có ý muốn hại người, làm sao lại hô lên một câu như đến Liễu Thường Tại hô lên câu nói kia, khuôn mặt tuấn tú lạnh giận chính là, nàng lại dùng đứa bé trong bụng làm bè, vạn nhất xảy ra chuyện, làm sao bây giờ?Xem xét bụng nàng đã to, Mộ Dung Triệt híp híp hai tròng mắt lại, quyết định phải “giáo huấn” nàng thật tốt một phen, miễn cho về sau tái Vi Dung thấy khuôn mặt tuấn tú của hắn lãnh trầm, nhớ tới chuyện sáng nay, không khỏi có chút không yên, Hoàng thượng hắn không định tính sổ chuyện buổi sáng đấy chứ?Nàng cắn cắn môi, ôm bụng cọ cọ vào trong ngực, thuận thế ru rú ở trong đó, Mộ Dung Triệt chỉ là liếc nàng một cái, thấy nàng cẩn thận dò xét hắn, vẻ mặt lấy lòng, sau cùng thở dài, ôm nàng vào trong lòng.“Hoàng thượng, người tức giận?” Nàng ở trong ngực hắn cọ xát, không yên hỏi một Dung Triệt liếc nàng một cái, biết rõ còn hỏi, càng làm nàng căng thẳng khẩn trương một chút, nhàn nhạt mở miệng “Biết sai rồi sao?”“Uhm, tì thiếp biết sai rồi, lần này tì thiếp lỗ mãng, đúng là tì thiếp quá ngu ngốc, không nghĩ ra biện pháp tốt hơn nên đành phải dùng biện pháp ngu dốt này để chọc giận tỉ tỉ để cho nàng xuống tay với tì thiếp….” Liễu Vi Dung buông đầu xuống, ru rú ở trong ngực hắn, nhỏ giọng nói.“Bất quá, tì thiếp đã tính kỹ, thời điểm tỷ tỷ sắp đụng đến tì thiếp, tì thiếp sẽ giả bộ ngã xuống đất, cũng không tổn thương đến hài tử, Hoàng thượng không cần lo lắng…” Liễu Vi Dung cảm thấy Mộ Dung Triệt khẩn trương căng thẳng, lại vội vàng giải thích một mắt Mộ Dung Triệt dịu xuống, so với hắn đoán không khác biệt gì, vì thế trên khuôn mặt tuấn tú vẫn như cũ không thay đổi, hắn quyến định không nên nhanh tha thứ cho nàng, bằng không thì nàng không nhớ lâu lần sau lại tái nên lại hừ lạnh một tiếng.“Hoàng thượng, thực xin lỗi, để cho người lo lắng rồi.” Liễu Vi Dung kéo kéo ống tay áo hắn, vẻ mặt áy náy, xem xét hắn, thần sắc cực kỳ cam đoan chắc chắn nói “Lúc này tỳ thiếp nhất định an phận ở trong viện an thai, sau đó vì Hoàng thượng sinh ra một tiểu hoàng tử khỏe mạnh.”Mộ Dung Triệt thấy nàng cực kỳ thành tâm nhận sai, hừ nhẹ một tiếng “Nàng biết sai lầm rồi thì tốt! ”“Tuy nhiên, hôm nay nàng làm không sai! ” Hắn khen một cũng không hi vọng Đức quý nhân cùng Liễu Thường Tại quá thân cận, tuy nhiên các nàng là tỷ muội, lấy đầu óc Đức quý nhân là không thể đấu lại Liễu Thường Tại, nếu nàng không ra tay, hắn cũng sẽ giúp nàng che chở hài nhiên, hắn càng hi vọng nàng có thể tự bảo vệ Vi Dung kinh ngạc, cắn môi, không yên hỏi một câu “Hoàng thượng, người không cảm thấy tì thiếp hãm hại tỷ tỷ như vậy là cực kỳ tàn nhẫn sao?”Mộ Dung Triệt nhíu mày, liếc mắt liếc nàng một cái, đáy mắt hiện lên một tia buồn cười “Liễu Thường tại cũng đã từng mưu hại nàng, chuyện nàng phản kích thì tính là gì?”Từ nhỏ lớn lên ở trong cung, hắn xem qua không ít người lòng dạ độc ác, tàn nhẫn ngoan độc, bộ dáng này của Đức quý nhân này đúng là nhi khoa, vẫn là tại người hại nàng vẫn chưa đạt được mục đích sau đó mới phản kích, trước kia hắn vẫn cảm thấy nàng quá ngu mà hiện giờ cũng sử dụng một ít thủ đoạn, xem như cũng có tiến bộ đúng, Liễu Vi Dung gật đầu đồng ý.“Nàng vừa mới thẳng thắn như thế nói chính mình đã hãm hại Liễu Thường Tại, lại không sợ trẫm sẽ chán ghét, vứt bỏ nàng?” Hai tròng mắt Mộ Dung Triệt nheo lại, không chút để ý hỏi.“Sợ, chỉ là thần thiếp hi vọng Hoàng thượng nhìn thấy con người chân thật của thần thiếp, thiếp cũng không còn là người khờ dại thiện lương, làm ra một chút thủ đoạn nhỏ tự bảo vệ mình, một mặt cũng vì tư lợi.”Liễu Vi Dung một đường ăn ngay nói thật, nàng cũng không nghĩ nhiều đến chuyện ngụy trang chính mình, cũng không có cái tinh lực kia, phải biết rằng việc duy trì hình tượng là khó khăn nhất, vẫn nên thể hiển ra chính mình chân thật vẫn là tốt ánh mắt trong suốt, chân thành không giả tạo của Đức quý nhân, trong lòng Mộ Dung Triệt khẽ rung thời cảm thấy được nàng không giống như những phi tần khác trong hậu cung, nàng như vậy làm cho hắn càng cảm thấy chân thật, cũng càng thả lỏng.“Hậu cung của trẫm không cần nữ nhân khờ dại thiện lương! ” Cũng sẽ không xuất Vi Dung nghe ra ý tứ ẩn bên trong lời nói của hắn, nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần Mộ Dung Triệt không phản cảm với bộ dạng này của nàng là đủ Dung Triệt khẽ vỗ về bụng lồi lên của Liễu Vi Dung, cảm thấy được đứa nhỏ này là có cái phúc, cũng là có lực sinh mệnh cực kỳ mạnh, điểm này hắn cực kỳ thỏa mãn, đối với hài tử sắp sinh ra cũng càng thêm chờ đợi chân thành hi vọng Đức quý nhân mang thai là một hoàng khi màn đêm tối tăm hoàn toàn buông xuống, Mộ Dung Triệt ôm Liễu Vi Dung đến trên giường chuẩn bị đi ngủ, đột nhiên bên ngoài truyền đến giọng nói của công công Tiểu Lý Tử“Khởi bẩm Hoàng thượng, người của Phượng Nghi cung truyền đến nói Đại công chúa không thoải mái, kêu muốn gặp Hoàng thượng.”Liễu Vi Dung sửng sốt, bỗng nhiên nhớ đến hôm nay là 15, là ngày cố định Hoàng thượng đi Phượng Nghi Hoàng thượng quên rồi sao?“Trẫm cũng không phải thái y, Đại công chúa bị bệnh, không tìm thái y mà tìm trẫm làm cái gì?” Mộ Dung Triệt lạnh lùng nói, khóe miệng gợi lên độ cong trào ngoài Tiểu Lý Tử đã hiểu được ý tứ của Hoàng thượng liền cáo lui.“Hoàng thượng, hôm nay là 15…” Liễu Vi Dung nhỏ giọng nhắc nhở một Dung Triệt liếc mắt liếc nàng một cái, chậm rì rì nói một câu “Trẫm biết! ”“Hoàng thượng không đi Phượng Nghi cung sao?” Liễu Vi Dung kinh ngạc hỏi.“Ngủ đi! ” Mộ Dung Triệt bỏ lại một câu, sau đó ôm nàng nhắm hai mắt lại đi lại một mình Liễu Vi Dung rối như tơ vò.~~ End c43~~
Liễu Tương Nhã vốn vui mừng không dứt đối với lời nói hủy bỏ đại điển phong phi của Liễu Vi Dung của Thái hậu, nhưng mặt khác Hoàng thượng lại vì nàng cử hành một lễ phong phi vinh sủng này cả hậu cung cũng không có ai bằng, nàng cũng không theo nhìn phía trước cách đó không xa Liễu Vi Dùng toàn thân cung trang cao quý nhận lấy thánh chỉ cùng Bảo Sách, Liễu Tương Nhã rất nhanh nắm chặt tay, hung hăng cắn cắn môi, ép buộc mình quỳ xuống làm lễ quỳ lạy đối với cấp bậc chênh lệch này làm cho nàng hết sức bực làm cho nàng càng khát vọng phần quyền thế dù nàng có phong hào tần, nhưng không phải bất kỳ phong hào nào trong Quý Thục Đức Huệ, chỉ là Lệ tần chính tam phẩm, so với các tam phẩm khác không có phong hào tần, địa vị là cao, nhưng lại vẫn không bằng Liễu Vi giờ nàng tấn phong chính là Đức tần chính nhị trên, ánh mắt Liễu Vi Dung quét qua Liễu Tương Nhã quỳ phía dưới, ánh mắt lóe lên, bên môi mỉm phong phi đi qua, mới qua buổi trưa, thời gian không kéo dài lâu lắm, nếu như cử hành đại lễ phong phi, không tới gần tối vẫn không thể kết là một buổi sáng, nàng đã mệt mỏi gần chết, thật may là buổi sáng uống vài ngụm Linh tuyền, nếu không sợ là nàng chống đỡ không nói chi là nàng còn có thai, không động Thai Khí mới là lại Nhu Phúc cung, nàng mới cảm thấy rõ ràng được bản thân mình là chủ nhân chân chính của cung điện cần lo lắng tuyển tú một năm sau, tú nữ mới gia thế lớn mạnh phong phi chiếm Chủ Điện, mình mỗi ngày phải thỉnh an với nàng đông sang tây có mười hai cung, chỉ có năm phi vị trên phi thời còn trống bảy cung điện không có chủ vị, Liễu Tương Nhã chiếm cái đó không tính, nàng đã chiếm Chủ là coi như sang năm tuyển tú, phong phi cũng là vô cùng cá có đều có là muội muội Phương quý phi, con vợ cả đã đến tuổi, sang năm nhất định là muốn vào Phi vị là không thể nào, liền hai người, không thể nào bị người của Phương gia cũng chiếm đi, về phần sắc phong phân vị gì, thì phải xem ý tứ của Hoàng muội Phương quý phi, trong nguyên tác cũng là nhân vật hung ác, là một loại người với Tạ từ sau khi chức vị của nàng cao hơn Tạ tần, Tạ tần cũng không thể nào nhảy lên ở trước mặt nàng rồi, chớ nói chi là hiện tại Hoàng hậu đã đến những chuyện này, giọng nói của Đoàn Đoàn liền truyền tiến tới đây."Mẫu phi, mẫu phi......" Đoàn Đoàn người chưa tới tiếng tới trước, toàn thân mặc quần áo hồng hồng vọt vào, phía sau Trần mama cũng đi theo Đoàn Đoàn ôm lấy bắp đùi của nàng, đầu nhỏ cọ tới cọ lui, Liễu Vi Dung nhướng mày, cười vuốt vuốt đầu hắn, có chút kỳ quái hỏi "Đoàn Đoàn, tại sao hôm nay gọi mẫu thân là mẫu phi rồi hả?""Phụ hoàng nói với Diệu nhi, bảo sau ngày hôm nay không thể gọi mẫu thân phải gọi mẫu phi." Đoàn Đoàn uất ức chu cái miệng nhỏ nhắn, hắn còn cảm thấy gọi mẫu thân tương đối thân thiết hơn."Diệu nhi vẫn thích gọi mẫu thân." Hắn cọ cái đầu, buồn buồn Vi Dung xoa đầu của hắn, cười khẽ một tiếng, "Ở trong Nhu Phúc cung Đoàn Đoàn thích gọi thế nào thì gọi, chỉ là ra khỏi Nhu Phúc cung thì phải kêu mẫu phi......""Phải ha, tại sao Diệu nhi lại không nghĩ đến?" Đoàn Đoàn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, cặp mắt sáng lóng lánh nhìn Liễu Vi nha!Móng vuốt sói của Liễu Vi Dung lại không nhịn được nhéo gương mặt mềm mại của Đoàn uất ức nhìn mẫu thân "Mẫu thân, Diệu nhi đã trưởng thành, không nên nhéo mặt của Diệu nhi, phụ hoàng nói rồi, bóp nhiều sau khi lớn lên mặt liền bẹp, khó coi."Liễu Vi Dung phì cười ra tiếng, nàng dụ dỗ "Đoàn Đoàn, con còn chưa được hai tuổi đâu, làm sao đã trưởng thành? Chờ khi con sáu bảy tuổi, mẫu thân sẽ không bóp mặt của con, có được hay không?"Đoàn Đoàn bẻ đầu ngón tay tính toán một chút, sáu tuổi, ô ô, hắn bây giờ còn chưa có hai tuổi, còn có hơn bốn năm, thời gian thật dài......Liễu Vi Dung nhìn bộ dáng bẻ ngón tay tính toán đáng yêu của hắn, không nhịn được lại sờ soạng khuôn mặt của hắn, cảm giác thật châu xoay động, lại nói "Đoàn Đoàn, mặt của con sẽ không bị mẫu thân nhéo bẹp, phụ hoàng con lừa gạt con, Đoàn Đoàn lớn lên sẽ rất đẹp mắt, giống như phụ hoàng anh tuấn của con!"Móng vuốt sói lại nắm lại."È hèm!" Đột nhiên một tiếng hừ nhẹ vang lên, một bóng dáng cao lớn màu vàng chẳng biết lúc nào tiến vào, vừa đúng nghe được Đức phi khen hắn anh tai Mộ Dung Triệt hơi đỏ Vi Dung nghĩ đến lời nói vừa rồi, cũng có chút ngượng ngùng đỏ bừng cả mặt, cúi đầu, nhẹ nhàng cúi người xuống, tất cả cung nhân sau lưng cùng nhau quỳ xuống."Hoàng thượng vạn phúc.""Phụ hoàng......" Đoàn Đoàn từ từ đi qua, Mộ Dung Triệt liếc nhìn gò má đỏ hồng của Đức phi, cổ họng căng thẳng, ho nhẹ một tiếng "Đứng lên đi!"Sau đó ôm lấy Đoàn Đoàn ngồi vào trên Vi Dung đứng dậy ngồi vào bên cạnh hắn, dâng lên cho hắn một ly trà xanh."Tại sao Hoàng thượng cũng tới?" Lễ phong phi mới qua không có nửa canh giờ."Hôm nay vừa lúc trẫm không có việc gì, ghé thăm nàng cùng Diệu một chút." Mộ Dung Triệt nhấp một ngụm trà nói."Phụ hoàng đến thăm Diệu Nhi sao?" Trong ngực hắn, Đoàn Đoàn nâng đầu lên, cặp mắt toát ra chấm miệng Mộ Dung Triệt nâng lên, sờ sờ đầu của hắn, nhỏ giọng nói "Dĩ nhiên, phụ hoàng tới xem Diệu nhi có cố gắng học tập hay không."Đoàn Đoàn nghe lời này lập tức vỗ bộ ngực nhỏ, ngọt ngào ngây thơ tranh công nói "Đương nhiên là có, mỗi ngày Diệu nhi còn đọc cho đệ đệ nghe.""Đúng vậy, bây giờ Đoàn Đoàn đã đọc xong Tam Tự kinh rồi, bắt đầu đọc Thiên Tự Văn rồi......" Liễu Vi Dung cười nói."Hả?" Mộ Dung Triệt nhíu mày, Diệu nhi càng thông minh lanh lợi, hắn lại càng vui đó hắn bắt đầu khảo sát Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn ở một bên ngọt ngào ngây thơ đối Vi Dung nhìn một màn này cười, cảm thấy rất là ấm tới lúc chạng vạng, Tiểu Lý Tử tới thông báo, Thái Sư vào cung yết kiến, bữa tối Mộ Dung Triệt cũng không có ăn, chỉ bảo Liễu Vi Dung cho người dùng hộp đựng thức ăn giữ lại một phần cho hắn rồi rời xong cơm tối ở trong sân mang theo cái đuôi nhỏ Đoàn Đoàn cùng nhau tiêu cung nữ vội vã đi tới."Chủ tử, Huệ phi nương nương phái người đưa quà tặng tới, cũng gửi lời nói xin ngài tự mình xem qua."Quà tặng?Liễu Vi Dung sửng sốt, không phải ở trước lễ phong phi sẽ đưa qua sao?Tại sao lại đưa?Nghi ngờ mang theo cái đuôi nhỏ Đoàn Đoàn trở lại chánh điện, ngay sau đó Trần mama cùng Bạch Liên đuổi theo, hai người cũng cảm thấy kỳ quái, rốt cuộc Huệ phi nương nương muốn làm gì?Mới đi vào, người đến là một tiểu thái giám, hắn liền cung kính hướng Liễu Vi Dung hành lễ, sau đó đem quà tặng Huệ phi đưa lấy ra ngoài cho nàng ngọc mở ra, hai trâm cài tóc tinh xảo xinh đẹp hiện ra ngay trước mắt, một trâm hoa sen, một cái khác cũng là trâm hoa sen."Đức phi nương nương, đây là quà tặng chủ tử Huệ phi nương nương của nô tài đưa tới, không biết Đức phi nương nương có ưa thích?"Hai mắt Đoàn Đoàn tò mò nhìn, không có hứng thú cũng đừng mở rộng tầm mắt.
nhật ký thăng cấp ở hậu cung của nữ phụ